Chạy đua với lũ và những phút 'căng não' cứu hộ của cảnh sát đường thủy Đắk Lắk - Báo Tiền Phong
Trong đợt lũ lịch sử ở Đắk Lắk, những chiến sĩ công an đã dũng cảm lao mình giữa dòng nước dữ, đưa hàng trăm người đến nơi an toàn và ứng phó các tình huống khẩn cấp chưa từng có.
Bốn ngày đêm căng mình nơi tâm lũ
Trận lũ lịch sử tại Đắk Lắk khiến 63 người tử vong, 8 người mất tích; 133 căn nhà sập hoặc hư hỏng hoàn toàn. Trong lằn ranh sinh tử, hàng chục nghìn cán bộ, chiến sĩ đã lao thẳng vào hiểm nguy để cứu dân. Với họ, đó là ký ức không thể nào quên.
Trung tá Lê Viết Lập (Phó Đội trưởng Đội Cảnh sát đường thủy số 2, Phòng CSGT Công an tỉnh Đắk Lắk) cho biết, rạng sáng 19/11, anh cùng 2 đồng đội nhận lệnh đưa theo ca nô tăng cường vào "rốn lũ" Hòa Thịnh. Tại đây, tổ gặp tình huống khẩn cấp đầu tiên: Một phụ nữ chuyển dạ khi nước đang dâng. Đội quyết định đưa ca nô đến, phối hợp đưa sản phụ sang Trạm Y tế xã Hòa Mỹ để đảm bảo an toàn.
Ngày 19 và 20/11 là hai ngày cao điểm của trận lũ lịch sử tại Đắk Lắk. Lúc này, mưa không ngớt, gió giật mạnh, cánh đồng dậy sóng dữ dội. Giữa biển nước mênh mông, không có sóng điện thoại, tổ công tác buộc phải tác chiến độc lập.
“Đi tuần tra thì có lạch, có luồng; còn cứu hộ là giữa biển nước mênh mông, không định hướng, phía dưới lại đầy chướng ngại vật. Rất may có cán bộ công an xã nắm rõ địa hình đồng hành. Chúng tôi quyết định đưa người dân từ nhà thấp lên nhà cao tầng, giúp rút ngắn thời gian, tăng số người được cứu và giảm rủi ro do chướng ngại vật ngầm dưới nước”, anh Lập nhớ lại.
Một trong những ca cứu hộ “căng não” nhất là sản phụ mang thai 9 tháng, tại thôn Phú Phong, xã Hòa Thịnh. Nước dâng nhanh, gia đình chỉ kịp đưa chị lên chỗ cao nhất trong nhà. Để tránh rủi ro nếu chị chuyển dạ giữa đêm tối, đội quyết định chở sản phụ ra trạm y tế chờ sinh. “Chúng tôi di chuyển thật chậm, vừa quan sát dòng chảy, vừa né chướng ngại vật, đồng thời đảm bảo an toàn tuyệt đối", anh Lập kể.
Khi nước rút, tổ tiếp tục vận chuyển hàng cứu trợ đến các khu vực còn bị cô lập, đi sâu đến cả hồ Mỹ Xuân - điểm xa nhất của xã Hòa Thịnh. “Còn người cần, mình còn phải cố”, anh em động viên nhau. Trong trận lũ vừa qua, tổ của trung tá Lập đã đưa hơn 200 người đến nơi an toàn.
Hướng về bà con vùng lũ
Cùng thời điểm, nhận lệnh tăng cường cho vùng lũ phía Đông tỉnh Đắk Lắk, trung tá Nguyễn Hồ Hoài Hợp (Đội trưởng Đội Cảnh sát đường thủy số 1, Phòng CSGT Công an tỉnh Đắk Lắk) cùng 5 cán bộ tức tốc về vùng lũ. Đội mang theo một ca nô, phía sau là xe tải chở 5 tấn hàng cứu trợ. Khi đến xã Đức Bình, đường bị chia cắt không đi được, đội quyết định thả tàu.
Đêm đầu tiên, nước dâng dữ dội, không ánh sáng và mất sóng điện thoại, đội của anh Hợp cùng một cán bộ địa phương dò đường vào vùng lũ. Chuyến ca nô đầu tiên bị lạc giữa biển nước suốt nhiều giờ. Không thể liên lạc, cả đội chỉ biết dõi theo ánh đèn pin và chờ. Rất may, đồng đội tìm được đường, đi ra an toàn. Đến chuyến cuối ngày, ca nô tiếp tục bị lạc giữa đồng nước, mãi gần nửa đêm mới thoát ra được.
“Khu vực này gần đồi cao, khi lũ dâng, bà con tháo chạy lên núi, chỉ còn người ở lại trong các nhà cao tầng, hoặc thanh niên quay lại lấy đồ bị mắc kẹt. Đội cứu hộ lập tức phát lương thực và đưa mọi người đến khu đồi cao", anh Hợp cho hay.

Ngày 21/11, khi nước rút mạnh, đội của anh Hợp sang xã Tây Hòa. Tại đây, họ gặp một trường hợp đặc biệt: Một cháu bé qua đời sau hai ngày bệnh nặng, nhưng gia đình không thể đưa quan tài vào khu vực cô lập. Người chú cầu cứu bên đường, và ca nô lập tức được huy động chở quan tài vào giúp gia đình kịp tổ chức khâm liệm. “Khoảnh khắc ấy ám ảnh lắm”, trung tá Hợp chia sẻ.
Sau khi hoàn tất cứu hộ ở Tây Hòa, đội tiếp tục tiến vào tâm lũ Hòa Thịnh để vận chuyển lương thực, thực phẩm, ứng cứu bà con còn bị cô lập. Khi nước rút, đội đang đi về thì nhận tin xã Krông Ana bị nước bao vây. Đội lập tức đến, thả tàu cứu trợ, tiếp tế thực phẩm xuyên đêm.

Nhìn lại hành trình, trung tá Hợp nói: “Đi giữa lũ không sợ gì, chỉ thấy thương dân. Về đến nhà mới biết mình vừa trải qua trận lũ lịch sử, may mắn bản thân và đồng đội đều an toàn”.
Trận lũ lịch sử vừa qua đã thử thách ý chí và tinh thần của những chiến sĩ Công an Nhân dân, khi họ phải đối mặt với những tình huống sinh tử chưa từng có. Giữa dòng nước dữ, họ chỉ nghĩ đến một điều duy nhất: Còn dân cần, còn phải cứu. Những chuyến ca nô lao đi xuyên đêm, những phút “căng não” giữa biển nước mênh mông đã góp phần cứu hàng trăm sinh mạng.